[giaban]0.000 VNĐ[/giaban] [kythuat]
Phong cách nghệ thuật Nguyễn Khải trong tiểu thuyết sau 1980 (Qua ba tiểu thuyết: Thời gian của người, Một cõi nhân gian bé tí, Thượng đế thì cười)

[/kythuat]
[tomtat]
Phong cách nghệ thuật Nguyễn Khải trong tiểu thuyết sau 1980 (Qua ba tiểu thuyết: Thời gian của người, Một cõi nhân gian bé tí, Thượng đế thì cười)
MỤC LỤC
PHẦN MỞ ĐẦU
PHẦN NỘI DUNG
Chương 1. PHONG CÁCH NGHỆ THUẬT VÀ SỰ THAY ĐỔI ĐỀ TÀI TRONG TIỂU THUYẾT NGUYỄN KHẢI
1.1. Quan niệm về phong cách nghệ thuật
1.2. Sáng tác Nguyễn Khải trước 1975: “Sản phẩm của một thời lãng mạn”
1.3. Sáng tác Nguyễn Khải sau 1975: “Cảm hứng thế sự - Đời tư”
Chương 2. XU HƯỚNG TRIẾT LUẬN TRONG TIỂU THUYẾT NGUYỄN KHẢI SAU 1980
2.1. Quan niệm của Nguyễn Khải về nghệ thuật và tiểu thuyết
2.1.1. Quan niệm về nghệ thuật của Nguyễn Khải
2.1.2. Quan niệm của Nguyễn Khải về tiểu thuyết
2.2. Sự thay đổi của ngòi bút Nguyễn Khải từ chính luận sang triết luận
2.3. Triết luận về các chủ đề “vĩnh cửu”
2.3.1 Khái niệm chủ đề
2.3.2. Thời gian cuộc đời mỗi người
2.3.3. Tôn giáo với chính trị
2.3.4. Cá nhân và dân tộc
2.4. Nhân vật tư tưởng trong tiểu thuyết Nguyễn Khải sau 1980
2.4.1. Nhân vật tư tưởng
2.4.2. Nhân vật “tôi” trong tiểu thuyết Nguyễn Khải sau 1980
Chương 3. NGƯỜI KỂ CHUYỆN TƯỜNG MINH, NGÔN NGỮ CHỦ THỂ VÀ GIỌNG VĂN TRIẾT LÍ
3.1. Nghệ thuật kể chuyện
3.1.1. Người kể chuyện
3.1.2. Điểm nhìn nghệ thuật
3.2. Ngôn ngữ chủ thể
3.2.1. Ngôn ngữ đối thoại nội tâm
3.2.2. Ngôn ngữ độc thoại
3.3. Giọng văn triết lí
PHẦN KẾT LUẬN

THƯ MỤC THAM KHẢO
[/tomtat]

Bài viết liên quan